Nắng lại tô vàng lên bến sông Hàm Bóng dừa nghiêng mình lơ đãng mơ màng Có người đang ngẩn ngơ chờ hết tiết Văn để cùng em về.. Thơm là hương của cây trái trong vườn Thơm là hương nhẹ vương trên tóc em Thoảng mùi thiên lý đang đơm hoa đầy lối quen Vài bước, tôi lại nói luyên thuyên vài câu Ngại ngùng hai mắt chạm nhau Tôi chợt nhận ra mình thương người ta đã lâu Chỉ tiếc, đường về nhà như đang ngắn đi… Đàn tôi đang tình tang tình tang trước hiên nhà Nhờ mây mang tình tôi tình tôi chưa dám nói ra Lặng ngắm chiếc bóng nắng in hình tôi kế bên người Gần em đến mức ấy cũng đã là vui lắm rồi Đàn tôi đang tình tang tình tang hát tên người Mà sao môi ngập ngừng mãi chẳng dám cất lời Chỉ biết thẫn thờ nhìn theo mỗi khi em hé nụ cười Bừng lên ánh nắng hoa niên trong lòng tôi… Bên em là quên luôn thời gian đến cả khi nắng hoàng hôn tựa lên bến Châu Thành Trên xe đạp quay những vòng quay tôi đèo em đi hết Bến Tre chưa muốn về Vì mấy câu thương còn trong lòng đang giữ đây mà Tình cảm bừng sáng lên trong tim tựa pháo hoa Vài bước, tôi lại nói luyên thuyên vài câu Ngại ngùng hai mắt chạm nhau Tôi chợt nhận ra mình thương người ta đã lâu Chỉ tiếc, đường về nhà như đang ngắn đi… Đàn tôi đang tình tang tình tang trước hiên nhà Nhờ mây mang tình tôi tình tôi chưa dám nói ra Lặng ngắm chiếc bóng nắng in hình tôi kế bên người Gần em đến mức ấy cũng đã là vui lắm rồi Đàn tôi đang tình tang tình tang hát tên người Mà sao môi ngập ngừng mãi chẳng dám cất lời Chỉ biết thẫn thờ nhìn theo mỗi khi em hé nụ cười Bừng lên ánh nắng hoa niên trong lòng tôi… Rồi ta đứng chào nhau thật lâu trước hiên nhà Tạm biệt thêm một ngày vui giờ cũng đã qua Cả đêm ấy tôi chỉ mong sớm đến mai để gặp lại Người là ánh nắng hoa niên của lòng tôi Nơi bến sông Con nước trong Vẫn một dòng Trôi mãi Muôn lối về In tiếng lòng In bóng người Chẳng phai…