khi đêm xuống không gian như đang chìm vào trong khói mờ xin lay tôi dậy ngổn ngang lôi tôi dần vào trong nỗi nhớ trong cơn nhớ mong tôi không sao mà tìm ra lối về cơn mơ lê thê đang đi đâu thế bước chân ngủ mê uh uh uh uh tôi không là mình uh uh uh uh mình không là tôi uh uh uh uh sao vẫn còn ngồi sao vẫn còn ngồi chờ gì giữa đêm tối? lang thang trong tối đen 1 mình thấy tôi vô hình như là đang trong hố đen hm hm bao lâu cho vết thương chưa lành thứ tha cho mình để bước tiếp đi bước tiếp trên đường đêm trong suy nghĩ miên man tôi không thể nhìn ra chính mình tôi quay lưng lại mà quên đi thực tại đang ngay trước mắt chân tôi bước lang thang không gian hòa dần theo tiếng nhạc đôi chân lang thang đang đi đâu thế bước chân ngổn ngang? uh uh uh uh tôi không là mình uh uh uh uh mình không là tôi uh uh uh uh sao vẫn còn ngồi? sao vẫn còn ngồi chờ gì giữa đêm tối? lang thang trong tối đen 1 mình thấy tôi vô hình như là đang trong hố đen hm hm bao lâu cho vết thương chưa lành thứ tha cho mình để bước tiếp đi bước tiếp trên đường đêm