[âm nhạc] gió mây vắt ngang thân tràng Một Kiếp Phiêu Bạt chữ duyên trăng mang bởi quá nhiều lần dỡ dàng mắt nâu tóc huyền em tưng ngàn annh sao đêm dọi vào tâm trí chàng ôm vương vấn ngày đêm rồi từng gặp em Trang như say đao điề từng đêm thức trắng với trăng Hàn huyề vì mộtn nhanh Hồng mà lòng Nam Nhi Ngân ngờ ngày thì nhớ nhớ đêm về năm mơ nhân gian ngàn trám vạn người sao ta chỉ sayy một người chỉ muốn dáng tay trẻ chớ em một đời bông hoa nào sinh Dạng Ngời ta trao tăng em thay lời dệt mỗi y