(Em như dòng nước trong veo) (…băng qua ngọn núi vòng vèo) (chỉ cần có em hàn huyên) (cùng anh kể chuyện) Cơn mưa rơi bất chợt dần tan Để nhường cho ánh nắng nghiêng Đoạn đường em bước đi ngang qua đây Hửng nắng Khi hai ta gần lại một chút Hai dòng sông chiếu sáng ánh trăng vàng Ánh mắt thướt tha như có đôi lời Với anh Em như dòng nước trong veo Xoá hết ưu phiền băng qua ngọn núi vòng vèo Bạn đồng hành chỉ cần có em hàn huyên Cùng anh kể chuyện (Chỉ cần có em) Anh tìm một thoáng bình yên Vang lên trong đầu giờ đang ở đâu, tìm ở đâu Giữa thế giới bao la Giữ lấy trong tầm tay để gió cuốn không thổi bay Vì anh đã tìm thấy bình yên Đạp xe bên hoàng hôn Và em luôn ngồi sau Tay ôm bụng anh Vu vơ bài ca, em hay quên lời Và đôi khi là những câu hỏi trên trời Anh ơi trẻ con chơi kìa, vui nhỉ? Anh ơi ở bên kia là hoa gì? Ơ hay tại sao chim được bay? Tại sao cây màu xanh? Sao nhìn ai cũng vội vã vậy? Đôi khi anh nghĩ, bình yên thật xa xỉ có lẽ lúc đó bên cạnh chưa là em Cho đến khi anh thấy, đôi mắt đen lay láy thầm nhìn anh một buổi sáng anh ngủ quên Chưa ai bao giờ nói cho anh tình yêu là gì Anh cứ ngỡ như những cơn sóng ầm ĩ Nhưng thật ra em dịu êm như mặt hồ Và tĩnh như như màn đêm Đôi lúc khiến anh thầm nghĩ Liệu không phải em?, lòng tin là thứ anh không đặt cược Nếu không phải em?, bình yên là thứ anh không chạm được Bởi vì cách em nhìn, và cảm giác em hôn Hơn tất cả những gì anh có thể định nghĩa Anh cảm ơn nỗi đau, đã cho em đến sau Vì mọi điều anh tìm kiếm là đây Khi hai ta gần lại một chút Hai dòng sông chiếu sáng ánh trăng vàng Ánh mắt thướt tha như có đôi lời Với anh Em như dòng nước trong veo Xoá hết ưu phiền băng qua ngọn núi vòng vèo Bạn đồng hành chỉ cần có em hàn huyên Cùng anh kể chuyện (Chỉ cần có em) Anh tìm một thoáng bình yên Vang lên trong đầu giờ đang ở đâu, tìm ở đâu Giữa thế giới bao la Giữ lấy trong tầm tay để gió cuốn không thổi bay Vì anh đã tìm thấy bình yên