Trời sinh ra kí m Hồng 12i bên nước giữa dòng Tình Đời trong phầ người lông đông nước m lưng trong tuổi xuân sớm nỡ tối tàng trời cao sao quá bé bàng vạn phần Hồng Nhan tròn được như th khốc thương thình tà rồng rông bên nước lứng
Lờ Vì sao ai quá hứng hờ dù đỏ sang song C loại B cũ vẫn ngng vẫn chờ trời thu bao nhiêu lá vàng lòng anh thương em bỗ và hy đề anh lâu gi để em ngĩ nói lại Tình Ta trời xh ra kí trời xh ra kí trời D ra
K Trời D ra [âm nhạc] kít đỡ còn những giây phút bên nhau thừa vãi An nỡ đoàn tuyệt tình anh bước đi theo người cố Liêu giữ bao nhiêu chỉ nhận được cố Liêu mà lòng anh vẫn còn thương chắng phải mờ mang tình anh không phải
Yêu thương người theo rõ mày chận lò cố xa hết từng mà có đường đâu cỡ sao nỡ đanh lòng người vộ quanh hết duyên đầu người quay bước người chẳng tiếc thương rê anh sâu Vương em mang tình anh cháo ai nơi đây nhuy thann hóa phi tình đây
Anh đã chót l yêu ai mãi yêu ngn đy sẽ đau Phai thương em rừa rộng bớ bớ thần em chẳng được như mơ khi về nơi xưa nơi đây có anh hay ta cùng khu nỗi nhớ Trời sinh ra kíp m vòng 12 hai bên
Nước giữa dòng Tình Đời đụng trong phân người lông Đông Nước Mắt chố tuổi dung s nỡ tối tàn trời cao sao quá bé bàng bọng phần Hồng Nhan chẳn đượcc như thơ khốc thương thình tà dòng song bên nước Lư lờ Vì sao ai quá hứng hờ dù đỏ sang song cò
Lại bên C văn nóng văng trờ trời thu bao nhiêu lá vàng lòng anh thương em bố vàng hãy để anh lau r để hen mi nỗi lại tình [âm nhạc] ta [âm nhạc] he [âm nhạc] em mang tình anh cháu ai nơi đây nhuy
Than hóa phi tình đây anh đã chót lỡ yêu ai mãi yêu Nhàn đợi rẽ đâu phải thương em dừa rộng bớ vớ thân em chẳng được như mơ thì về nơi xưa nơi đây có anh hai ta cùng khu nỗi nhớ Trời sinh ra kíp m Hồng người Hai
Bên nước giữa dòng Tình Đời đù trong phầ người lông đông nước bá trố tuổi dung sâ nỡ tối tàng trời cao xo quá bé bàng bằng phần Hồng Nhan trẳng lược như thơ khóc thương thình t Dòng sông bên nước lững lờ Vì sao ai quá hứng hờ dù đỏ sang song
Còn lại bên cũ Văn nóng Văn chờ trời thu bao nhiêu lá vàng lòng anh thương em vỗ bằng Hy để đề anh lâu gi đề hen ng nỗi lại đình [âm nhạc] tà Nhiều khi muốn mốn mình nhưng sợ cố đơ sợ cam giác trong vắng mỗi ngày mỗi
Lớn sờ chầm vào nỗi nhớ v v gian gian rêu ríu mập mông nắm chưa song đã vộ đồ vơ [âm nhạc] Bình Mình ơi dậy chưa cà phê sáng vớii tôi được không chơi với Quang ngày đâu sao thấy cố đơ và Lạc lòng đêm mơi đang
Chưa ngồi đy Cuông với tôi Vy say th cứ sayu thì bỏ đôi khi ta gặp nhau để dạy nhau cách sống trong khổ Đông đôi chân mang lắm thình thương một người không hề toàn tình đôi khi h dừng lại chẳng hiểu đáng
Khóc đáng đau vì ai khóc Vình đc về xin mình đã xa nhiều khi mất nhiều khi mút Nhiều khi muốn mố mình nhưng sợ cố đng sợ cảm giác trong vắng môi ngày vui lớn s chầm vào nỗi nhớ bu b giá gian rêu díu mật
M nắm chưa xong đã vội đô vỡ Ừ thì anh thích mộtn mình nhưng chẳng Phú đương dù đã từng nói như thế có lẽ sẽ tốt hơn chỉ là vì chẳng muốn yêu anh khi mình anh V những đê