[âm nhạc]
[âm nhạc]
[Vỗ tay]
sau anh vẫn cứ mang đôi giày tan
vỡ để hẹn hò với ký ức mỗi chiều bơ vơ
sâu Anh chưa muốn quên chưa muôn tình
cơn mơ đã uống hết bao nhiêu đoạn Tình
Giáng
giỡ m say đang thôi miên coi lòng em ngũ
Yên mà ta lẽ lút quan tâm nhau thế này
không tiện hãy Lâu lâu anh quên gọi nhầm
tên em đi Để em cảm thấy nỗi đau không
còn vô lý m l đ Vì cả vùng trời chói
náng kêu mưa buồn ráng ráng cũng chẳng
thể lập hết những khổ đu nơi trong lòng
em em đã ném hết kỷ niệm đã C nhưng
không thể mặc kệ người cú xót xa này
khóc hết bao đêm dài cho đu khi đâu Sao
anh không tì lắp Lái sao không gọi trong
xanh mà lại đem t tích Rơi cuộc đời em
nơi ấy đang giữ mây dòng khế ước nên em
buông mà chẳng bước hoa nữ bên đường
Vương vẫn chi mà Lòng Còn Thương
[âm nhạc]
[Vỗ tay]
[âm nhạc]
[Vỗ tay]
[âm nhạc]
[Vỗ tay]
mế sayy đang thôi miếng cõi lòng em ngũ
Yên mà tớ lẽ lút quan tâm nhau thế này
không tiện hãy Lâu lâu anh quên gọi nhầm
tên em đi Để em cảm thấy nói Đâu không
còn vô lý mây lập đi cả vùng trời trói
náng kêo mưa buồn rắng rắng cũng chẳng
thể lập hết những khổ đu nơi trong lòng
em em đã em hết kỷ niệm đã C nhưng không
thể mặc kệ người cú xót xa này khóc hết
bao đêm dài cho đú khi đâu Sao anh không
tìm lắp lánh sao không gọi trong xanh mà
lại đem tí tch rơi rằng cuộc đời em nơi
ấy đang giữ mây dòng khế ước nên em
buông mà chẳng bước hoa nữ bên đường
Vương vẫn chim mà lòng c thươ l đi cả
buông trời trói náng kêo mưa buồn râng
ráng chẳng thể lập nhưng khó đâu trong
lòng em Em đã đem hết kỷ niệm đã cố
không thể mặc kệ người cứ xốt xa này em
bật khóc trong
Đê khi đâu Sao anh không tì lắm lá sao
không gọi trong sai mà lại đem t tách
rơi rằng cuộc đời em nơi ấy đang giữ mây
dòng khế hước nên em buông mà chẳng bước
ho nữ bên đường Vương vẫn chi mà lòng
còn
thương đó bên đường Vương vẫn
chi mà Lòng Còn
[âm nhạc]
Thương I
[âm nhạc]