[âm nhạc]
[âm nhạc]
[âm nhạc]
Em có gì đâu ngoài những vết thương sâu
Yêu bao nhiêu lâu mà vẫn cứ thấy đau
Gieo bao tương tư nàng ôm những nỗi buồn
Em trao tim em rồi đem bán linh hồn
Để đổi lấy đôi phút bình yên
Dù nước mắt ướt gối hằng đêm
Mà em ơi hi sinh vậy có xứng đáng?
Vết bầm trên người em nhiều thêm
Chẳng có lấy một ngày ấm êm
Chỉ còn tai ương thâu đêm
Không còn tương lai đâu em!
Em ơi dừng lại khi nắng đã phai
Dừng lại khi em bước sai
Dừng lại khi chẳng có ai
Biết em vẫn đang tồn tại
Em ơi đừng làm lệ vương khoé mi
Đừng làm thân xác úa si
Tình tàn xin cất bước đi
Chớ lưu luyến thêm làm gì?
Cố yêu được chi
Chơi đùa, chơi đùa thôi à
Xin đừng trêu đùa tôi mà
Đừng giam lòng tin vào nơi vực sâu
Dựng xây niềm đau thành ngôi nhà
Luôn là luôn là tôi
Đau lòng nhưng mà thôi
Thiên hà rơi tả tơi
Tim là nơi lả lơi
Họ lại xem tôi như con cờ
Đạp đổ tương lai tôi mong chờ
Sai vì tôi mộng mơ
Vì tình yêu nơi tôi tôn thờ
Tình tàn tình vỡ tan
Trở về với khuôn mặt đáng thương
Nhìn hành trình dở dang
Chê bai hay những lời tán dương.
Lệ mang sầu đau trên từng vết son
Người thương em xưa giờ đây chẳng còn
Đào sương hoa mơ em còn bỡ ngỡ
Thời gian thoi đưa tim em tan vỡ
Thương khi em yêu có đâu ngờ
Trăng soi thân em cứ xác xơ
Ở đâu người em nhớ.
Em ơi dừng lại khi nắng đã phai
Dừng lại khi em bước sai
Dừng lại khi chẳng có ai
Biết em vẫn đang tồn tại
Em ơi đừng làm lệ vương khoé mi
Đừng làm thân xác úa si
Tình tàn xin cất bước đi
Chớ lưu luyến thêm làm gì?
Cố yêu được chi
Một khi đã hết giá trị lợi dụng
Họ trói con tiên em vào xiềng gông
Em chỉ muốn đến góp vui cho đời
Họ nghĩ là em đang chờ tiền công
Em đã từng ở thời hoàng kim
Từng sải cánh bay cùng đàn chim
Giờ nhìn lại thì em có gì?
Không một ai biết, không người hàn huyên
Em trượt dài theo con dốc
Em đã từng là một nàng tiên
Kể và cười y như con ngốc
Anh nghe rồi khóc như một thằng điên
Em trượt dài theo con dốc
Em đã từng là một nàng tiên
Kể và cười y như con ngốc
Anh nghe rồi khóc như một thằng điên.
Em không buồn, em không khóc
Cũng chẳng thấy đau…
Như cái cách mà loài người
Vẫn thường cứu lấy nhau
Em không buồn, em không khóc
Cũng chẳng thấy đau…
Như cái cách mà loài người
Vẫn thường cứu lấy nhau